李白(701-762),字太白,号青莲居士,是唐代伟大的浪漫主义诗人,被后人尊称为“诗仙”。他的诗作以豪放、奔放和意境深远著称,深受人们喜爱。本文将为您介绍李白最好的十首诗,并提供带拼音的古诗全文。
## 一、《静夜思》
</p>
<p>jìng yè sī</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>chuáng qián mǐng yuè guāng,</p>
<p>床前明月光,</p>
<p>yí shì dí zhōng jiāng.</p>
<p>疑是地上霜。</p>
<p>jué wàng míng yuè,</p>
<p>举头望明月,</p>
<p>dī tóu sī gǔ xiāng.</p>
<p>低头思故乡。</p>
<p>
## 二、《将进酒》
</p>
<p>jiāng jìn jiǔ</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>jūn bú jiàn huáng he zhī shuǐ tiān shàng lái,</p>
<p>君不见黄河之水天上来,</p>
<p>péng téng sì liú qù.</p>
<p>奔流到海不复回。</p>
<p>jūn bú jiàn gāo táng míng yuè,</p>
<p>君不见高堂明镜悲白发,</p>
<p>chóng zhāo xī cǎo wéi nán pái.</p>
<p>朝如青丝暮成雪。</p>
<p>rén shēng de yì xu miǎn tàn yǐng,</p>
<p>人生得意须尽欢,</p>
<p>mò shǐ jīn zuǒ míng yuán wǎn.</p>
<p>莫使金樽空对月。</p>
<p>
## 三、《庐山谣寄卢侍御虚舟》
</p>
<p>lú shān yáo jì lú shì yù xū zhōu</p>
<p>[唐] lǐ bí bai</p>
<p>qīng tíng ài xià xiǎo tán qián,</p>
<p>青冥爱下小潭前,</p>
<p>liú shuǐ biàn chéng xiāng wèi quán.</p>
<p>流水便成香渭泉。</p>
<p>cǐ dì yī lí xiāng fù jìn,</p>
<p>此地一离香附径,</p>
<p>yě lóng chūn zǐ zì cháo tián.</p>
<p>野龙春子自朝田。</p>
<p>
## 四、《望庐山瀑布》
</p>
<p>wàng lú shān pù mào</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>rì zhào xiāng lú shān cǎi xiá bái,</p>
<p>日照香炉生紫烟,</p>
<p>yáo kàn pù bù cóng tóu xià.</p>
<p>遥看瀑布挂前川。</p>
<p>fēi liú zhí xià sān qiān chǐ,</p>
<p>飞流直下三千尺,</p>
<p>yí shì yín hé luò jiǔ tiān.</p>
<p>疑是银河落九天。</p>
<p>
## 五、《黄鹤楼送孟浩然之广陵》
</p>
<p>huáng hè lóu sòng mèng hào rán zhī guǎng líng</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>gù rén xī 辞 bái di mǎ yíng má,</p>
<p>故人西辞黄鹤楼,</p>
<p>méng hào rán zhī guǎng líng.</p>
<p>烟花三月下扬州。</p>
<p>gū fān yu遠 xíng zi biàn,</p>
<p>孤帆远影碧空尽,</p>
<p>wéi jiàn cháng jiāng tiān jiàn liú.</p>
<p>唯见长江天际流。</p>
<p>
## 六、《早发白帝城》
</p>
<p>zǎo fā bái dì chéng</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>zhāo chóng bái dì cài yún fān,</p>
<p>朝辞白帝彩云间,</p>
<p>qiān lǐ jiāng líng yí 曰 huán.</p>
<p>千里江陵一日还。</p>
<p>fān biān shí mù xiǎo tiān què,</p>
<p>两岸猿声啼不住,</p>
<p>zhōu zhōng zi gě shí 道 an.</p>
<p>轻舟已过万重山。</p>
<p>
## 七、《送友人》
</p>
<p>sòng yǒu rén</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>cǐ bù shū yuán ri,</p>
<p>此别疏园日,</p>
<p>fēng huā wú yóu rén.</p>
<p>芳华无有因。</p>
<p>kè xīn jìn rú shuǐ,</p>
<p>客心今如水,</p>
<p>jiǔ yì hé yán chūn.</p>
<p>久意何言春。</p>
<p>
## 八、《夜泊牛渚怀古》
</p>
<p>yè bó niú zhǔ huái gǔ</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>shān guò hǎi shuǐ kōng hán yǒu yú long,</p>
<p>牛渚西江夜,青天无片云,</p>
<p>yè bàn wū jī zhào miáo tián.</p>
<p>登舟望秋月,空忆谢将军。</p>
<p>wǒ bèi xié jiāng chù, yíng dé yú yuán wén.</p>
<p>余亦能高咏,斯人不可闻。</p>
<p>míng duàn kě lián shuí, shen gāo fēng yì chūn.</p>
<p>明朝挂帆去,枫叶落纷纷。</p>
<p>
## 九、《赠汪伦》
</p>
<p>zèng wāng lán</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>lí bái zhí 乘 zhōu, jiang yù xīng tān,</p>
<p>李白乘舟将欲行,</p>
<p>hū w闻 an shàng ta ge xing.</p>
<p>忽闻岸上踏歌声。</p>
<p>tào huā tán shuǐ shēn qian chǐ,</p>
<p>桃花潭水深千尺,</p>
<p>bù jí wāng lán sòng wǒ xīn.</p>
<p>不及汪伦送我情。</p>
<p>
## 十、《关山月》
</p>
<p>guān shān yuè</p>
<p>[唐] lǐ bái</p>
<p>míng zhàng yù guān shān, wú shan mǎn hǎi kuí.</p>
<p>明月出天山,苍茫云海间。</p>
<p>cháng fēng jǐ bǎi xī, chuī duǎn lián shēng biān.</p>
<p>长风几万里,吹度玉门关。</p>
<p>hàn xià yǔ lái shí, gāo táng mèi bà mián.</p>
<p>汉下白登道,胡窥青海湾。</p>
<p>yóu láo fǎn cháng tú, wèi yǒu yú gāo lán.</p>
<p>由来征战地,不见有人还。</p>
<p>chūn shān yí mù nuǎn, wèi zhì xiào hé kuí.</p>
<p>戍客望边邑,思归多苦颜。</p>
<p>gāo lóu lín gǔ dé, bó yìng kōng tián yuán.</p>
<p>高楼当此夜,叹息未应闲。</p>
<p>